Sự tham gia của người cha trong việc chăm sóc con cái ngay từ những năm đầu tiên sẽ khiến cho đứa trẻ có được nhận thức tốt về người cha của mình sớm hơn. Người cha chính là người sẽ giúp cho đứa trẻ thoát được thế giới riêng biệt của nó, giúp cho trẻ nhận biết được thế giới xung quanh. Nếu đối với trẻ người mẹ là một “bệ đỡ” bình yên thì người cha lại là “bệ phóng”, đưa trẻ ra với thế giới.
Đối với trẻ, người cha là một hình ảnh có tính hai chiều: vừa là người đại diện cho quyền lực trong gia đình lại vừa là đối thủ cạnh tranh tình cảm của người mẹ dành cho trẻ. Các quá trình đồng hóa theo hình ảnh của người cha đều diễn ra nơi trẻ trai cũng như trẻ gái. Trẻ trai đồng hóa mình một cách trực tiếp với người cha trong khi đối với trẻ gái, quá trình đồng hóa lại diễn ra một cách gián tiếp, trẻ gái sẽ đồng hóa mình với người mẹ với tư cách là người vợ. Vì vậy người cha có ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống, hạnh phúc của con cái khi trưởng thành:
𝟏. Người cha có ảnh hưởng lên việc chọn chồng tương lai của con gái
Con gái có xu hướng chọn người chồng có đôi nét giống người cha của mình. Nếu con gái lớn lên trong sự yêu thương của người cha, nhìn thấy sự tôn trọng, bao dung, yêu thương của người cha dành cho người mẹ thì sau này con gái chọn người biết yêu thương mình, tôn trọng mình. Nếu hình ảnh người cha trong gia đình là người bạo lực, không tôn trọng phụ nữ thì con gái nếu bị chồng bạo lực, đối xử tệ bạc cũng không dám rời bỏ và cam chịu.
𝟐. Người cha là hình mẫu trưởng thành của con trai
Cách cư xử của cha với mẹ sẽ ảnh hưởng lên cách con trai cũng đối xử với vợ. Người cha sẽ “truyền” năng lực nam tính cho con trai, trong khi mẹ sẽ “truyền” năng lực nữ tính cho con gái. Người con trai lớn lên chứng kiến sự tôn trọng, bao dung, yêu thương của người cha dành cho người mẹ thì sau này con trai sẽ có xu hướng trở thành người chồng ấm áp và chu đáo. Ngược lại, người con trai thường xuyên chứng kiến cảnh bạo lực trong gia đình lớn lên trong vô thức sẽ có những hành động thô lỗ với vợ.
—
Cha của Huyền là một người làm Công an. Vì vậy, ông rất nghiêm khắc và có chút độc đoán. Ngày còn bé, Huyền cũng bị những trận đòn roi như nhiều bạn bè thế hệ cuối 8x, đầu 9x (lúc ấy dường như văn hoá làm cha mẹ của Việt Nam là “thương cho roi cho vọt”). Tuy nhiên, Huyền vẫn cảm nhận được rất rõ sự yêu thương, chiều chuộng của ba giành cho mình. Còn nhớ, lúc ấy căn nhà chung cư chỉ có 3 phòng ( kể cả phòng khách) sơn màu trắng ngà nhưng mình nhất định đòi một căn phòng màu hồng, ba cũng nói thợ mua riêng thùng sơn màu hồng sơn cho mình. Rồi mình ao ước tất cả đồ đạc trong phòng cũng màu hồng. Lúc ấy, nhà chưa có xe hơi, nội thất trẻ em cũng ko phong phú như bây giờ, ba chở mình bằng xe máy lòng vòng khắp các quận tìm cho ra cái giường và cái tủ màu hồng mua về. Bài văn khi còn học cấp 2 mình viết về ba chân thực và đầy đủ các cung bậc cảm xúc được cô giáo cho điểm tuyệt đối và đọc cho cả lớp nghe đầy xúc động…
Ba của mình không phải là một người ngọt ngào nếu không muốn nói là khá khô khan. Nhưng từ khi còn bé tí mình đã cảm nhận được là ba rất yêu mẹ. Cho đến tận bây giờ cũng vậy, ba ngủ rất dễ nhưng khi mẹ đau, mẹ ốm là ba cũng không ngủ được, con cái mà chưa kịp săn đón hỏi han là bị ba nhắc nhở ngay. Ba yêu mẹ theo cách của riêng ba, không phô trương, không màu mè nhưng ai tinh tế một chút đều cảm nhận được ngay!
Ba làm công an nên bận lắm…Những ngày lễ, Tết lúc gia đình người ta được nghỉ, được quây quần bên nhau thì ba mình thường vắng nhà, ba đi trực, “đi bảo vệ bình yên cho mọi nhà” – ba bảo vậy. Một trong những bài hát đầu tiên mà mình thuộc khi còn bé và thường hát cùng ba đó là bài Chiến sĩ công an nhân dân, trong đó có câu “nhà máy công trường toả sáng nơi nơi. Ta yêu đất nước đẹp giàu trong đêm canh gác biển trời. Ra sức giữ gìn tổ quốc ta yên vui…” . Từ ngày đó mình đã hiểu đôi khi phải hi sinh niềm vui trong giây lát của gia đình vì những điều lớn lao hơn…
Cha của các con Huyền là một bác sỹ (ngày chưa lấy chồng mẹ có dặn đừng lấy công an như bố con ạ, vất vả lắm). Tính cách anh nếu căn cứ vào hành động bên ngoài thì cũng không giống ba Huyền lắm, anh có vẻ hiền và dễ dãi hơn. Ấy vậy mà không hiểu sao phân tích ra thì cũng giống hệt ba. So với mình thì anh nghiêm khắc hơn với các con, nhất là với Coca, con trai. Nhưng đối với cô con gái Mèo thì như một nàng công chúa. Trong mắt ba, nàng lúc nào cũng mỏng manh và yếu đuối. Đi du lịch chỉ cần nàng than mỏi chân là ba sẵn sàng bế, cõng hàng cây số (dù nàng đã cao và dài rồi). Những lúc nàng đi chơi mệt rồi ngủ luôn trên đường cũng vậy, ba cũng không nỡ gọi nàng dậy để di chuyển về mà bế ngửa trên tay đi bộ về, nâng niu như cánh hoa trong khi ba thì mồ hôi đầm đìa.
Đối với vợ thì cũng chẳng bao giờ nói được những lời ngọt ngào đâu. Nhưng trong bàn ăn lúc nào cũng lo gắp đồ ăn cho vợ đến nỗi mẹ vợ còn phải dặn “lúc bố mẹ con đến nhà con đừng chỉ gắp đồ ăn cho vợ con vậy nhé, bố mẹ con buồn đấy”. Đi qua đường luôn đi về bên phía xe tới để vợ đi bên kia. Đi siêu thị về dù mua bao nhiêu đồ vợ cũng chẳng phải xách hoặc chỉ xách một hai cái tượng trưng…Chẳng biết thế nào nhưng chàng trai 3 tủi Coca khi nói về trong nhà ai thương ai nhất lúc nào cũng khẳng định “Ca thương mẹ nhất”, “Mẹ thương chị Mèo với Ca nhất”, “Ba Cường thương mẹ Huyền nhất”. Dụ như thế nào cũng không chịu ba Cường thương Ca hay thương chị nhất (tất nhiên chàng ko quên đưa ra hàng loạt lý do là những hành động nhỏ nhỏ của ba lúc thường ngày)
Ba của các con làm bác sỹ nên cũng khá bận nhưng ba sẽ không phải đi công tác, không phải xa nhà dài ngày đâu…Đó đã là chuyện quá khứ rồi! Giờ là thời Covid và ba đã không ở nhà một thời gian dài rồi…Qua nghề nghiệp của ba, các con hiểu hơn về dịch, về tình hình hiện tại, về những khó khăn bên ngoài cánh cổng nhà mình. Bài hát các con yêu thích bây giờ cũng là Việt Nam I love, Việt Nam tử tế, Việt Nam tự hào, Đánh bay Corona…Chị hai còn kể cho cô giáo người nước ngoài nghe về tình hình dịch ở Việt Nam, về việc tiêm vaccine…Coca còn hỏi ba mấy câu mà cả nhà đều buồn cười: hôm trước thì hỏi “Ba ơi, các bác sỹ ở bệnh viện ba tiêm vaccine chưa?”, hôm sau thì hỏi “Ba ơi, tất cả mọi người tiêm mũi 1 hết chưa? Sao con chưa tiêm?”…Và không bao giờ mình nghe các bạn hỏi “Khi nào ba về?”. Mặc dù thỉnh thoảng vẫn nói với mẹ là con nhớ ba…Các bạn biết rằng khi nào hết Covid thì ba sẽ về! Có hôm nghén mệt quá mình nhắn tin cho anh “Giá như lúc này có chồng ở nhà thì tốt biết mấy? Không biết khi nào cả nhà mình mới được đoàn tụ?”. Anh động viên “Chắc một tháng nữa em ơi!”. Tôi than “Không biết một tháng nữa có về được không a!”. Anh nói với tôi: “Còn ở ngày nào, còn cứu được thêm người nào tốt người đó em ơi!”. Một lần nữa, tôi nhắc nhở mình rằng có những thời điểm có những thứ còn quan trọng hơn hạnh phúc gia đình…
—
Vậy đấy, trong vô thức Huyền đã chọn một người chồng thật giống với cha mình. Và thật may mắn trong thời điểm nào của cuộc đời, Huyền cũng cảm thấy thật hạnh phúc và học được thật nhiều bài học cuộc sống từ hai người đàn ông ấy …
Yêu thương vô cùng!
0bình luận